Sương Anh

MỘNG XANH





Ru tình bằng mộng xanh
Dẫu biết là mong manh
Nhưng thấy lòng hạnh phúc
Trong một thoáng yên lành

Mặc cho dòng thời gian
Lặng lờ theo con nước
Với khối tình có được
Xin giữ mãi bên mình

Nắng cuối Hạ thật xinh
Hanh vàng và dịu mát
Vài giọt mưa nhỏ hạt
Tung tăng giữa lưng đồi

Nhè nhẹ cắn vành môi
Đôi má hây hây đỏ
Cũng bởi tại ai đó
Khiến thèn thẹn trong lòng

Ơi này, người biết không?
Chút mộng hồng len lén
Trái tim chừng bẽn lẽn
Chẳng đều nhịp như xưa

Bắt đền anh biết chưa
Làm người ta mắc cỡ
Nếu thiệt là duyên nợ
Em biết trốn nơi đâu?!

***
Sương rơi mát nụ cây cau
Trầu xanh vôi thắm theo hầu bên Anh

Sương Anh

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 25 tháng 9 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "MỘNG XANH"